( Entry chào mừng ngày thầy thuốc Việt Nam 27 / 2 )
Blu trang phục em mang ,
Đã xinh trời phú lại càng duyên thêm .
Em đi trong buổi trực đêm ,
Bàn chân nhẹ lướt bên thềm hành lang .
Tay em bắt mạch nhẹ nhàng ,
Bờ môi đếm nhịp lại càng thấy yêu .
Mong em hãy nhớ lấy điều ,
Điều mà Bác dạy tình yêu mẹ hiền .
Chớ mê tiếng gọi của tiền ,
Phôi phai nhân cách gây phiền nhiễu dân .
Nỗi đau đớn của bệnh nhân ,
Cảm thông sâu sắc điều cần ở em .
Ngẫm trên thế sự mà xem ,
Chỉ vui khi đã nhân lên tình người .
Mong em hãy nhớ lấy lời :
Hà sa phúc đẳng - trọn đời khắc ghi .
Thế thôi chả cần thêm gì ,
Mong blu trắng nhớ ghi đôi điều .
Cho đời rộng cửa tình yêu ,
Cho người bệnh đỡ gặp nhiều gian truân .
Niềm vui tăng đến bội phần , Khi em đã tặng chữ nhân cho đời .
Anh chả lấy vợ ngành Y đâu , Em chả lấy chồng bác sĩ đâu ,
Bởi vì em trực suốt đêm thâu , Bởi giải phẫu em anh thuộc lầu ,
Sáng ra em ngủ say như chết , Bệnh nhân nữ thì anh mê khám ,
Để nhịp sống anh chóng nát nhàu . Tình của chúng mình chắc phai mau .