.


Thứ Hai, 13 tháng 5, 2013

GIỌNG VẨN VƠ


                                  CĂN CHỈNH ẢNH

Khi tôi vào 1 số Blog thấy ảnh cứ nhô ra thụt vào nhìn không
đẹp , nhất là ở modul nhỏ có bạn để tràn ra hết phần nền phía
phải hoặc ngược lại ảnh hẹp chỉ được 2/3 của modul về chiều
ngang , theo tôi các bạn nên căn chỉnh lại ,bởi ngoài nội dung
của entry thì hình thức đẹp của blog cũng thêm phần hấp dẫn , 
căn chỉnh đơn giản thôi : Nếu ở blog hệ HK hoặc YUME thì
chỉ việc về chế độ sửa trong entry nhấn chuột trái vào ảnh nó
sẽ xuất hiện cái viền khung , vẫn c.trái bạn đặt vào đường viền
ngang và dọc để tăng giảm độ to nhỏ nhé , nhanh hơn là đặt vào góc kéo chéo ra ngoài , khi đạt cỡ ưng ý rồi đưa chuột ra bên ngoài ảnh nhấn 1 cái là xong . Còn ở hệ BLOGSPOT thì
nhấn chuột trái vào ảnh nó ra 1 bảng cho mình chọn chế độ to
, nhỏ bạn nhấn c. trái vào chế chữ TO hoặc RẤT TO  rồi sang
chế độ HTML góc trái thanh công cụ lúc này trong nội dung có 
chứa phần kích cỡ : chiều cao là height và chiều rộng là width 
đã có sẵn con số về kích cỡ hiên tại , vậy bạn điều chỉnh to nhỏ
ở con số này nhé ! bấm luôn chế độ VIẾT ở ngay cạnh chữ HTML để xem , chưa ưng lại chuyển sang HTML sửa thêm nhé  ! Nếu bạn vào chế độ kích cỡ ban đầu thì heightwidth sẽ không xuất hiện đâu . Bất cứ ảnh tĩnh hay động đều thao
tác được cả . Chúc các bạn trang trí cho blog của mình theo ý nhé !

Thứ Năm, 2 tháng 5, 2013

...................






                                       Câu ghét ghê , đừng vội tin anh nhé !
                               Ghét thật thì đâu dễ để anh hôn ,
                             Con gái yêu : ngữ ngôn hay ngược ý ,
                            Bảo ứ thèm là quý - nhớ chưa anh ?
                           Đã yêu nhau luôn mong đợi ngọt lành ,
                         Thứ đắng cay đừng dành trao nhau nhé !
                        Kiểu con gái chúng em là như thế ,
                      Chớ dại khờ mà để tuột mất nhau .
                  *
          


.......................................kkkkkkkkkkHHHHHHHHHHHHHHHHHH



Chúc mừng sinh nhật đầu tiên 
cháu nội : Tô Hoàng Lâm .


          Thế là tròn trĩnh một năm ,

    Cái thằng cu Tít xa xăm cuối trời .
   Cung đường muôn dặm trùng khơi ,
    Xem băng vẫn thấy rộn lời bi bô .
           Hoa Kỳ miền đất tự do ,
Quốc gia hợp chủng sẽ cho cháu nhiều .
   Thương nhiều lắm cháu nội yêu ,
Sinh nhật ông gửi mấy điều chúc đây :
   Chúc cháu ăn ngon ngủ say ,
Giữa miền đất hứa tháng ngày lớn nhanh .
   Lớn nhanh lên để học hành ,
Học hành giỏi để đua tranh với đời .
      Hoa Kỳ chốn ấy tuyệt vời ,

Dẫu không tiên cảnh cũng trời bồng lai .







   




















Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2013

CHUYỆN MỴ CHÂU - TRỌNG THỦY .





Nhân giỗ tổ Hùng Vương tôi xin đăng lại câu chuyện cổ mà tôi đã phổ thơ trước đây .


MỴ CHÂU - TRỌNG THỦY

Chương 1 :
   Nước Âu Lạc thủa xa xưa ,
An Dương Vương là ông vua trị vì .
   Đề phòng binh biến loạn ly ,
Xây thành đắp lũy phòng khi giặc vào .
   Nhưng rồi chẳng hiểu vì sao ,
Cứ xây xong đất lại ào ào trôi .
   Xây đi xây lại liên hồi ,
Vẫn là như thế vua tôi đau lòng .
   Quần thần khanh tướng tâu rằng :
" Điều này thật lạ phải chăng điềm trời .
   Cứu nhân độ thế cho đời ,
Cầu xin Hoàng Thượng kêu trời sớm đi !"
   Vua rằng :" Ta sống từ bi ,
Có gây nên tội tình gì cho cam .
   Nhưng thôi cứ lập đàn tràng ,
Để ta kêu với Ngọc Hoàng xem sao
". 


Chương 2

   Mấy ngày khấn vái trời cao ,
Nhưng không hề thấy chiêm bao điều gì .
   Bỗng nhiên có chuyện lạ kỳ :
Một ông lão tới xin quỳ trước vua .
   Tâu rằng có một thần rùa ,
Kim Quy tên gọi tìm vua tấu trình .
   Chuyện xôn xao chốn cung đình ,
Cửa đông bỗng thấy hiện hình Kim Quy .
   Rùa vàng rực rỡ uy nghi ,
Thị vệ kiệu rước Kim Quy vào chầu .
   Thần rằng :" Thành lũy bấy lâu ,
Xây xong lại đổ phải đâu điềm trời .
   Mà do yêu quái hại người ,
Xin nhà vua để cho tôi diệt trừ .
   Đức vua là đấng nhân từ ,
Vì vua tôi quyết diệt trừ yêu ma ".
   Vua rằng :" Thần đã vì ta ,
Vì ta xem cũng như là vì dân .
   Mau mau giúp trẫm góp phần ,
Xây thành phòng thủ ngăn quân thù vào ".


Chương 3 :

   Thế rồi thành được xây cao ,
Theo hình xoáy ốc giặc vào khó ra .
   Tên thành được đặt : Cổ Loa ,
Người dân Âu Lạc ai mà chả vui .
   Vua cảm tạ thần hết lời :
"Trừ ma diệt quỷ đời đời trẫm ghi .
   Nhưng xin hỏi thần Kim Quy :
Giặc sang vây hãm lâu thì tính sao ?"
   Thần rằng :" Móng phép xin trao ,
Nhà vua tạo nỏ bắn vào giặc tan ".
   Nghe xong vua thấy ngỡ ngàng ,
Nửa hư nửa thực còn hoang mang nhiều .
   Đoán biết thần tấu một điều :
" Khi nào cần bệ hạ kêu , tôi về ".
   Đoạn rồi thần biến nhanh đi ,
Hướng ra biển cả trước khi tối trời .
   Chiếc móng vua trao một người :
Là Cao Lỗ, làm theo lời thần thiêng .
   Khi xong đã bắn vua xem ,
Quả nhiên một phát vung tên đầy trời .
   Thế là vua đã tin lời ,
Yên tâm bờ cõi muôn đời tồn vinh .


Chương 4 :

   Bấy giờ có một triều đình :
Nước Nam việt , phía bắc thành Cổ Loa .
   Tên vua thường gọi Triệu Đà ,
Đánh nước Âu Lạc đã ba bốn lần .
   Nhưng không địch nổi nỏ thần ,
Đành cam chịu cảnh tướng quân chết nhiều .
   Triệu Đà phách lạc hồn xiêu ,
Không sao hiểu nổi cái điều lạ thay .
   Binh hùng tướng mạnh thế này ,
Mà khi xung trận thân đầy mũi tên .
   Hết ngày rồi lại tới đêm ,
Quên ăn quên ngủ để tìm cho ra .
   Hình thành chước quỷ mưu ma :
Liền toan tính nước cầu hòa bang giao .
   Biết tin công chúa Mỵ Châu ,
Con vua Âu Lạc chưa đâu kết tình .
   Hoàng tử Trọng Thủy con mình ,
Sai quan đi sứ cầu tình xe duyên .
   Quyết tâm khám phá một phen ,
Nắm cho tường tận binh quyền đối phương .


Chương 5 :

   Bấy giờ vua An Dương Vương ,
Biết đâu địch kế mà lường họa sau .
   Cho rằng Trọng Thủy Mỵ Châu ,
Đã thành phu phụ còn đâu ngại ngần .
   Bằng lòng chẳng chút phân vân ,
Để hai vua được một lần thông gia .
   Thế là hôn lễ diễn ra ,
Cung đình nhộn nhịp chan hòa niềm vui .
   Chén thù chén tạc đầy vơi ,
Hoa đăng yến tiệc tình đời thêm say .
   Theo phong tục quốc gia này :
Trọng Thủy ở rể sau ngày kết hôn .
   Dẫu rằng một ít thời gian ,
Cũng xong mục đích luận bàn của cha
.


Chương 6 :

   Ngày đầu Trọng Thủy dò la ,
Mỵ Châu tâm sự qua loa đôi lời .
   Nhưng khi nồng cháy tình đời ,
Lòng tin tuyệt đối trong người Mỵ Châu .
   Thế là bí ẩn trao nhau ,
Đã tình chồng vợ còn câu lệ gì .
   Rằng :" Nỏ do thần Kim Quy ,
Giúp vua chiếc móng quyền uy lạ thường ".
   Một khi chuyện đã tỏ tường ,
Kế gian thiết lập con đường binh đao .
   Nỏ giả lập tức thay vào ,
Xong xuôi Trọng Thủy tạm chào Mỵ Châu .
   Rằng :" Xa quê đã bấy lâu ,
Về thăm ít bữa rồi sau lại gần ".
   Khi đi Trọng thủy phân vân :
"Xa nàng ta thấy muôn phần nhớ thương .
   Nhỡ khi binh biến hai phương ,
Biết tìm nàng ở chặng đường nào đây ".
   Mỵ châu buồn bã tỏ bày :
"Chàng đừng lo ngại những ngày cách xa .
   Lông ngỗng áo em bứt ra ,
Cứ theo dấu vết để mà tìm nhau ".


Chương 7 :

   Tới nhà Trọng thủy vội tâu ,
Triệu Đà cười bởi mưu sâu đã thành .
   Lập tức phát lệnh dấy binh ,
Đánh nước Âu Lạc chiếm thành Cổ Loa .
   Tưởng nỏ thần vẫn bên ta ,
An Dương Vương mặc Triệu Đà tiến quân .
   Ngờ đâu khi giặc tới gần ,
Sai đem bắn thấy nỏ thần hết thiêng .
   Kinh thành trong cảnh ngả nghiêng ,
Quân thù ào ạt trống chiêng vang trời .


Chương 8 :

   An Dương Vương thấy nguy rồi ,
Vội lên lưng ngựa xa rời Cổ Loa .
   Mỵ Châu ngồi phía lưng cha ,
Nhân khi trời tối thoát ra khỏi thành .
   Trải qua bao dặm hành trình ,
Tới vùng Mộ Dạ vua đành dừng chân .
   Vì biên giới đã sát gần ,
Phía sau giặc vẫn ầm ầm đuổi theo .
   Bên bờ vách núi cheo leo ,
Cùng đường đành cất tiếng kêu Thần Rùa .
   Rùa vàng hiện trước mặt vua :
" Vì sao bệ hạ gọi rùa tới đây ? "
   Vua rằng :" Giặc đuổi đêm ngày ,
Không sao chạy thoát điều này vì đâu !"
   Thần rằng :"Người ở phía sau ,
Chính là giặc , bệ hạ đâu có lường .
   Đã rắc lông ngỗng chỉ đường ,
Cho nên giặc mới biết phương truy tìm ".
   Giật mình vua ngoảnh lại xem ,
Ngoài Mỵ Châu chẳng có thêm người nào
   Thế là kiếm rút khỏi bao ,
Chém đầu công chúa rồi lao trẫm mình . 


Chương 9 :

   Tới nơi Trọng Thủy thất kinh ,
Đầu rơi máu chảy cảnh tình thương đau .
   Chàng liền ôm xác Mỵ Châu ,
Thét gào than khóc tình đâu chia ly .
   Chàng còn thiết sống làm chi ,
Trẫm thân đáy giếng để đi tìm nàng .
   Về sau truyền thuyết cho rằng :
Ngọc trai là máu của nàng Mỵ Châu .
   Để nguyên thì ngọc tối màu ,
Giếng Trọng Thủy chết rửa vào ngọc trong . 


Chương 10 :

   Một câu chuyện thật đau lòng ,
Bởi do kế hiểm nên không trọn đời .
   Hối hận thì quá muộn rồi ,
Còn chi mà oán trách người vua cha .
   Chữ tình chữ hiếu bên ta ,
Đôi khi nghịch phản ai mà biết đâu .
   Tình yêu trách nhiệm đối đầu ,
Thì con người dễ chịu nhiều đau thương .
   Đã mang số kiếp đoạn trường ,
Xin đừng oán trách chặng đường dấn thân .


                 Hết truyện

       Cám ơn các bạn ghé xem ,
    Văn xuôi cổ tích dám đem gieo vần .
        Kẹt vì chẳng phải thi nhân ,
    Dẫu nêu được ý nhưng vần chửa xuôi .
        Văn chương non nớt vậy thôi ,
    Hãy nên bỏ quá cho tôi : Gã liều .
        Lời hay nào có bao nhiêu ,
    Nhưng câu dở lại hơi nhiều đúng không ?
        Mong người tài giỏi cảm thông ,
    Đừng bêu riếu quá uổng công : Gã liều .